Đây là một chuyện có thật.

Cuff là một tên mọi da đen sanh ra và lớn lên ở phía Nam nước Hoa Kỳ, vào khoảng trước nội chiến vì việc đánh đổ sự buôn tôi mọi. Mọi Cuff là một đầy tớ rất trung thành, cũng là một tín đồ rất vui vẻ. Một ngày kia, Cuff bị bán cho một chủ mới không tin kính.

Khi bị bán, chủ cũ nói với chủ mới rằng:

Ông sẽ biết mọi Cuff là một tay làm việc rất siêng năng, có thể tin cậy được. Nó sẽ được vừa lòng ông mọi đàng, chỉ trừ một điều là nó hay cầu nguyện và ông không thể ngăn cấm.

-Rồi sẽ coi, đã có roi sẽ khiến nó bỏ cái thói quen ấy, chủ mới vô tín trả lời.

-Chủ mới dặn Cuff rằng: “Nếu ta bắt được mày còn cầu nguyện, thì ta sẽ đánh đòn, không thương xót?” Chính chiều hôm đó, khi làm xong việc, Cuff bèn quỳ gối giao thông với Chúa như mọi ngày, giống bạn Đa-ni-ên thuở xưa. Sáng mai, chủ gọi đến trước mặt hỏi sao dám không vâng lời.

Cuff thưa rằng:

-“Thưa chủ, tôi phải cầu nguyện. Tôi không thể sống mà không cầu nguyện. Chủ muốn làm gì tôi thì làm.”

Chủ nổi cơn thịnh nộ, truyền trói Cuff vào cây cột, rồi đánh đòn cho đến mỏi tay mới thôi. Đoạn, chủ bảo lấy nước muối xát vào lưng đầy máu của Cuff, rồi cho mặc áo. Sau khi đánh đòn, chủ lại bắt Cuff phải đi làm ngay. Cuff vừa đi làm việc, vừa cất tiếng hát thảm thiết.

Dầu trận đòn buổi sáng đã khiến máu chảy ròng ròng, rất đỗi đau nhức, nhưng Cuff vẫn cứ chăm chỉ làm việc suốt ngày, không chút nghỉ tay.

Nhằm lúc ấy, Đức Chúa Trời làm việc trong trái tim chủ nhà. Người chủ nghỉ rằng tên mọi khốn khổ kia, chỉ phạm một tội là trung tín với Đức Chúa Trời, vậy mà mình đã đối đãi nó thật là độc ác; lòng người chủ bị cáo trách nặng nề về tội lỗi mình. Khi lên giường ngủ, nhưng ông không thể nào ngủ được. Tâm hồn hồi hộp đến cực điểm, rất đỗi đang nửa đêm, chủ nhà gọi vợ dậy mà nói rằng mình sắp chết.

Vợ rất sợ hãi, hỏi chồng:

-Phải mời thầy thuốc không?

-Không, không, tôi không cần dùng thầy thuốc. Trong trại ta có ai cầu nguyện cho tôi được không? Tôi sợ phải xuống địa ngục ngay bây giờ mất!

-Tôi không biết ai, vợ trả lời, trừ ra tên mọi mình đã đánh gần chết sáng hôm nay.

-Mình tưởng nó sẽ bằng lòng cầu nguyện cho tôi chăng?

-Tôi tưởng nó sẽ bằng lòng.

-Vậy, hãy cho gọi nó lên đây, mau lên!

Lúc đó Cuff đang quỳ gối cầu nguyện, nghe chủ gọi, tưởng có lẽ sẽ bị đem ra hành hình lần nữa. Khi vào phòng của chủ, Cuff thấy chủ đang quằn quại, đau đớn, rên la, run rẩy trên giường. chủ vừa run, vừa nói không ra lời:

-Cuff ơi, con có thể cầu nguyện cho thầy không?

-Thưa chủ, tôi rất ngợi khen Đức Chúa Trời! Vì tôi đã cầu nguyện cho chủ cả đêm nay. Bây giờ tôi rất vui lòng lại cầu nguyện cho chủ.

Cuff bèn quỳ gối khẩn nguyện nài xin cho chủ mình, như Gia-cốp đời xưa phấn đấu trong sự cầu nguyện gần bên dòng nước vậy. Trước khi mặt trời mọc, Cuff được thấy ông bà chủ mình ăn năn tội, trở lại cùng Chúa.

Người chủ lập tức buông tha cho Cuff, và cùng Cuff là tôi mọi của mình, đồng giảng Tin Lành khắp các xứ Miền Nam Mỹ, làm chứng về quyền phép của Đấng Christ có thể cứu trọn tất cả mọi tội nhân.

Đ.T.N.

(NHỮNG TIA SÁNG)