Đời Trung-cổ, có một ông truyền đạo trứ danh và rất tin kính gặp một chàng thiếu niên đang đi đường; chàng mới học năm tốt nghiệp và muốn tỏ cho ông biết mình rất thông thái, bèn bắt đầu luận khéo về Đức Chúa Trời.

Ông truyền đạo già cả yên lặng nghe chàng nói một lúc, rồi đặt tay trên vai chàng mà rằng: “Hãy ngước mắt ngó xem mặt trời!”

Chàng thiếu niên nhìn lên, nhưng phải cuối xuống ngay, vì bị ánh sáng chói lòa làm cho quáng mắt... Ông liền nói: “Hỡi bạn! Bạn không thể ngó mặt trời hữu hình mà lại muốn hiểu thấu Đức Chúa Trời, là Mặt trời của linh hồn loài người sao?”

Ông nói thật đó, kẻ kiêu ngạo muốn nhìn mặt Đức Chúa Trời, nhưng vinh quang Ngài làm cho họ quáng mắt. Kẻ khiêm nhường hạ mình trước mặt Ngài ắt thấy đường lối Ngài, tức là con đường đầy dẫy ánh sáng của Ngài. “Đức Giê-hô-va chỉ dạy con đường Ngài cho người nhu mì” (Thi 25:8).

Eugène Bersier
(NHỮNG TIA SÁNG)