HAI TẤM TRANH "YÊN NGHỈ"

Có hai nhà họa sĩ muốn hình dung sự yên nghỉ bằng những nét vẽ trên tấm vải.

Họa sĩ thứ nhứt chỉ vẽ một cảnh hồ chơ vơ, lặng lẽ giữa một phong cảnh miền núi. Họa sĩ thứ hai vẽ một thác nước chảy ào ào, lại có một cây bạch dương (Bouleau) nhỏ, thấp, rủ nhánh tốt tươi trên mặt thác. Ở một kẻ nhánh chỉ hơi có giọt nước bắn vào, một con chim đẹp đẽ bình tĩnh đậu trên ổ.

Bức tranh thứ nhứt chỉ hình dung sự tù túng, âm thầm, hiu quạnh. Bức tranh thứ hai mới thật là yên nghỉ.

Xung quanh cuộc đời của Chúa Jêsus toàn là lo sợ, bối rối, giông tố ào ào, y như tác giả Thi-thiên đã dự ngôn rằng: “Các lượn sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi” (Thi-thiên 42:7). Nhưng trong lòng Ngài như một biển pha lê, bao giờ cũng có sự bình tĩnh tuyệt điểm. Không cứ lúc nào ta gặp Ngài ta cũng cảm thấy mình đối mặt với sự bình an trọn vẹn. Cả đến khi bị bầy muông sói THÈM KHÁT HUYẾT theo dõi, Ngài cũng vẫn giải luận cho các môn đồ biết gia tài cuối cùng Ngài để lại cho họ là sự BÌNH AN.

Bình an không phải là một tình cảm qua lại trong lòng ta tùy theo cảnh ngộ, nhưng là sự yên nghỉ của tấm lòng, rễ đã đâm sâu trong Đức Chúa Trời. Sự bình an ấy Đức Chúa Jêsus sẵn lòng ban cho ta y như Ngài đã phán: “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho các người được yên nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28).

L.B.R.

(NHỮNG TIA SÁNG)