Người Ả-rập và Con Lạc Đà

Mùa đông, một người Ả-rập ngồi trong nhà trại. Thình lình có con lạc đà đến nói rằng:

-Ngoài nầy lạnh lắm, nên xin ông cho tôi thò mõm vào nhà trại rất ấm áp của ông.

Người Ả-rập thấy không nguy hiểm gì bèn đáp:

-Ta vui lòng cho phép ngươi.

Được giục lòng can đảm bởi bước thành công thứ nhứt đó, lạc đà tiếp:

-Xin ông cho tôi thò cả đầu vào.

Con trai Ích-ma-ên bắt đầu lấy thái độ của lạc đà làm lo ngại, nên trả lời rằng:

-Thò đầu vào mà thôi đấy.

Sung sướng vì thành công lần nữa, con vật mưu mẹo và sáng trí liền xin thò hai chơn trước nữa, nó nói:

-Hai chơn nầy gần đầu lắm.

Người Ả-rập kinh sợ vì nghe lạc đà nài ép, bèn đáp:

-Hai chơn trước mà thôi, không được thò thêm cai chi nữa.

Vậy, hãy coi chừng bước đầu! Dốc trơn lắm, và Sa-tan nhiều mưu.

“Khá cẩn thận giữ tấm lòng của con hơn hết, vì các nguồn sự sống do nơi nó mà ra” (Châm-ngôn 4:23).

(NHỮNG TIA SÁNG)