Tìm kiếm

GƯƠNG CHỨNG ĐẠO -- PHI-E-RƠ LÀM CHỨNG CHO CỌT-NÂY

1.—Phi-e-rơ để cho Đức Chúa Trời chuẩn bị tấm lòng trước khi đi ra truyền bá Phúc Âm.
2.—Phi-e-rơ ngăn cản người ta thờ lạy mình.
3.—Phi-e-rơ lắng nghe để hiểu rõ tình trạng thuộc linh của người hư mất trước khi đưa ra phương thuốc cứu chữa.
4.—Phi-e-rơ hiểu rằng cuộc sống đạo đức của Cọt-nây chưa đủ để phục hòa với Đức Chúa Trời.
5.—Phi-e-rơ trung tín giảng giải sự cứu rỗi qua Chúa Cứu Thế Giê-xu.
6.—Phi-e-rơ vâng lời Đức Chúa Trời.
7.—Phi-e-rơ áp dụng từ từ từng bước về phương pháp truyền bá Phúc Âm của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
8.—Phi-e-rơ giảng giải Phúc Âm rất đầy đủ và kết thúc bài làm chứng với lời mời gọi tiếp nhận Chúa.
9.—Phi-e-rơ có hành động và lời nói khiêm tốn, biết nhường sự vinh hiển cho Đức Chúa Trời.
10.—Phi-e-rơ dành thì giờ cầu nguyện với Chúa mỗi ngày.

 “Tại Sê-sa-rê, có một người tên Cọt-nây,làm đại đội trưởng trong trung đoàn Ý-đại-lợi. Ông và mọi người trong nhà đều có lòng mộ đạo, kính sợ Thượng Đế. Cọt-nây rộng rãi cứu tế dân nghèo và siêng năng cầu nguyện. Một hôm, vào khoảng ba giờ chiều, ông thấy rõ trong khải tượng, một thiên sứ của Thượng Đế đến gọi: Cọt-nây, ông nhìn sửng thiên sứ, sợ hãi: “Thưa Ngài, có việc gì?” Thiên sứ nói: “Lời cầu nguyện và việc cứu tế của ông đã được Thượng Đế ghi nhận. Bây giờ ông cho người đến Gia-pha, mời Si-môn Phê-rơ về đây. Ông này đang trọ trong nhà Si-môn thợ thuộc da, gần bờ biển.Phê-rơ sẽ bảo ông mọi việc phải làm. “Khi thiên sứ đi rồi, Cọt-nây gọi hai gia nhân và một binh sĩ có lòng mộ đạo, thuật cho họ nghe khải tượng rồi sai đi Gia-pha. Hôm sau, khi người nhà Cọt-nây gần đến Gia-pha, Phê-rơ lên sân thượng cầu nguyện, lúc ấy vào khoảng giữa trưa. Phê-rơ đang đói, muốn ăn, nhưng khi thức ăn dọn lên, ông xuất thần, thấy trời mở ra và một vật như tấm vải lớn buộc bốn góc hạ xuống đất, trong đó có đủ loài thú vật, loài bò sát và loài chim trời. Thình lình có tiếng gọi: “Phê-rơ con dậy làm thịt mà ăn! Phê-rơ nói: “Lạy Chúa con không dám, vì con không hề ăn vật gì phàm tục ô uế. Tiếng ấy lại bảo ông lần nữa: “ Vật gì được Thượng Đế tẩy sạch thì không còn ô uế nữa”. Lời đó lập lại ba lần, rồi vật kia được thu lên trời. Phê-rơ đang phân vân suy nghiệm ý nghĩa khải tượng thì nghe Thánh Linh bảo: Này, có ba người đang tìm con. Con cứ đứng dậy xuống đi với họ. Đừng nghi ngờ, vì Ta đã sai họ đến.” Phê-rơ xuống bảo người nhà Cọt-nây. Tôi chính là người các ông đang tìm. Các ông đến đây có việc gì? Họ đáp: Đại đội trưởng Cọt-nây sai chúng tôi đến. Chủ chúng tôi là người công chính và kính sợ Thượng Đế, được cả người Do Thái khen ngợi.Thượng Đế sai thiên sứ bảo chủ chúng tôi mời ông về nhà để nghe lời ông chỉ dạy. Phê-rơ đưa họ vào nhà nghỉ đêm. Sáng sau, ông lên đường với họ, có vài anh em tín hữu Gia-pha cùng đi. Hôm sau, Phê-rơ đến thành Sêsarê. Lúc ấy, Cọt-nây đã mời họ hàng, thân hữu họp lại chờ đợi. Thấy Phê-rơ đến, Cọt-nây ra đón, quỳ lạy dưới chân. Nhưng Phê-rơ đỡ Cọt-nây đứng dậy: “Xin ông đứng lên! Tôi cũng chỉ là người như ông”. Vừa nói vừa bước vào nhà, Phê-rơ nhìn thấy có nhiều người đang nhóm họp. Ông nói: “Quý ông đều biết rõ, người Do Thái không được phép kết thân hoặc giao thiệp với người nước ngoài. Tuy nhiên,Thượng Đế đã dạy tôi không được kỳ thị chủng tộc. Vì thế tôi không ngần ngại đến ngay khi quý ông mời. Vậy xin hỏi quý ông gọi tôi đến đây có việc gì?Cọt-nây trả lời: Bốn ngày trước cũng vào giờ này- ba giờ chiều--tôi đang cầu nguyện trong nhà. Thình lình một người mặc áo sáng chói đến đứng trước mặt,bảo tôi: Cọt-nây, Lời cầu nguyện anh đã được Chúa nghe, việc cứu tế anh đã được Ngài ghi nhớ. Vậy anh nên sai người đến Giapha mời Si-môn Phê-rơ. Ông ấy đang trọ nhà Si-môn, thợ thuộc da, ở cạnh bờ biển. Tôi lập tức sai người mời ông,nay ông đã vui lòng đến tận đây. Toàn thể chúng tôi đang nhóm họp trước mặt Thượng Đế để nghe tất cả những điều Chúa đã truyền dạy ông. Phê-rơ nói: “Bây giờ, tôi biết chắc Thượng Đế không thiên vị ai. Bất cứ dân tộc nào, hễ ai kính sợ Chúa và làm điều công chính, Chúa đều tiếp nhận. Chúa Cứu Thế Giê-xu là Chúa muôn dân đã công bố Phúc Âm của Thượng Đế cho dân Y-sơ-ra-ên. Như quý ông biết,sau khi Giăng giảng dạy về lễ báp têm, Đạo Chúa được truyền giảng từ xứ Ga-li-lê, và phổ biến khắp xứ Giu-đê. Thượng Đế đã cho Chúa Giê-xu người Na-xa-rét đầy dẫy Thánh Linh và quyền năng. Chúa đi khắp nơi làm việc thiện và chữa lành tất cả những người bị quỉ áp bức, vì Thượng Đế ở với Ngài. Chúng tôi đã chứng kiến tất cả những việc Ngài làm trong nước Y-sơ-ra-ên và tại Giê-ru-sa-lem. Người Do Thái đã giết Ngài trên cây thập tự. Đến ngày thứ ba Thượng Đế cho Ngài sống lại và hiện ra cho những người được Thượng Đế lựa chọn làm nhân chứng. Ngài không hiện ra cho mọi người, nhưng cho chúng tôi, những người được ăn uống với Ngài sau Ngài sống lại. Chúa bảo chúng tôi công bố Phúc Âm mọi nơi, làm chứng rằng Thượng Đế đã lập Ngài làm chánh án xét xử mọi người sống và người chết. Tất cả các nhà tiên tri đều viết về Chúa Cứu Thế: mọi người tin Ngài đều được tha tội nhờ Danh Ngài, Phê-rơ còn đang nói, Thánh Linh đã giáng trên mọi người nghe. Các tín hữu Do Thái đi theo Phê-rơ đều kinh ngạcvì người nước ngoài cũng nhận được ân tứ Thánh Linh. Họ nghe những người ấy nói ngoại ngữ và tôn vinh Thượng Đế. Phê-rơ hỏi: ai có thể từ chối làm báp tem bằng nước cho những người này? Vì họ đã nhận lãnh Thánh Linh cũng như chúng ta.Vậy, ông làm báp têm cho họ nhân Danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. Sau đó họ mời ông ở lại vài ngày” (Công vụ 10:1-48 BDY).

Thành kiến là ý kiến đã có sẵn từ lâu, cố chấp, khó thay đổi. Trong Hội Thánh đầu tiên, có thành kiến giữa người văn minh và bán khai, thành phần trí thức và thất học, người tự chủ và người nô lệ,người nam và người nữ, người Do Thái và ngoại bang. Song Hội Thánh Chúa sau đó đã chiến thắng thành kiến. Sự chết của “Chúa Cứu Thế đem lại hòa bình cho chúng ta. Ngài hòa giải hai khối dân tộc thù nghịch, kết hợp làm một nhân loại mới.Chúa hy sinh thân mình để phá đổ bức tường ngăn cách đôi bên, chấm dứt hận thù,phế bỏ luật pháp Do Thái với giới răn, quy luật. Chúa hợp nhất hai khối dân thù nghịch, cho họ gia nhập vào Thân thể Chúa để tạo nên một nhân loại mới và xây dựng hòa bình. Hai bên đã là bộ phận của một thân thể, hận thù tất nhiên tiêu tan, cả hai đều được giải hòa với Thượng Đế. Vậy chiến tranh đã chấm dứt tại cây thập tự. Chúa Cứu Thế đã đến công bố Phúc Âm hòa bình ấy cho các dân tộc gần xa. Nhờ Chúa Cứu Thế tất cả các dân tộc đều được Thánh Linh dìu dắt đến cùng Chúa Cha (Ê-phê-sô 2:14-18 BDY), “sự chia rẽ kỳ thị giữa Do Thái và nước ngoài, giữa nô lệ và tự do, giữa nam và nữ, đã chấm dứt, vì chúng ta đều hợp nhất trong Chúa Cứu Thế Giê-xu” (Ga-la-ti 3:28 BDY).

Thật vậy, từ trước đã có thành kiến lớn giữa dân Do Thái với các dân ngoại bang. Đức Chúa Trời đã tự tỏ mình ra cho Áp-ra-ham, chọn lựa dòng dõi ông làm dân thuộc riêng về Ngài để họ truyền giảng chân lý cho cả thế gian. Nhưng dân Do Thái đã hiểu sai rằng chỉ có họ mới là dân đáng được cứu rỗi. Vì thế Phúc Âm của Chúa Cứu Thế đã phá bỏ thành kiến đó,và tỏ ra rằng Hội Thánh phải gồm muôn dân, muôn nước.

Sự hóan cải của Cọt-nây đã đánh dấu sự bắt đầu của một thời đại mới trong lịch sử Hội Thánh. Câu chuyện mở đầu với những lời này: tại Sê-sa-rê, có một người tên Cọt-nây... có lòng mộ đạo, kính sợ Thượng Đế. Mặc dù Cọt-nây hết lòng thờ phượng Đức Chúa Trời, song dường như ông chưa được bình an với Ngài. Tuy nhiên, nhờ sự siêng năng cầu nguyện và tìm kiếm Chúa, Ngài ban thưởng ông qua việc mách bảo ông hãy cho người đến Gia-pha mời Si-môn Phi-e-rơ về nhà. Phi-e-rơ sẽ bảo ông mọi việc sẽ làm.

Phi-e-rơ là người Do Thái, nên cũng không tránh khỏi thành kiến với dân ngoại bang, và không muốn truyền bá Phúc Âm cho họ. Vì thế trước khi Đức Chúa Trời dùng Phi-e-rơ mang Phúc Âm đến cho người nước ngoài. Ngài phải chuẩn bị tấm lòng ông. Đang khi các gia nhân của Cọt-nây gần đi đến nơi Phi-e-rơ trọ, Ngài đã cho Phi-e-rơ thấy một khải tượng. Ông thấy bầu trời mở rộng và có vật gì sa xuống, như thể là một tấm khăn to: bốn đầu túm lại và buông xuống đất. Bên trong thì có đủ mọi loài bốn chân, vật bò sát và chim bay trên trời. Rồi có tiếng bảo rằng: “Phi-e-rơ, con dậy làm thịt mà ăn.” Nhưng Phi-e-rơ trả lời: “Lạy Chúa con không dám, vì con không hề ăn vật gì phàm tục ô uế”. Và tiếng kia lại nói với ông lần nữa: “Vật gì được Thượng Đế tẩy sạch thì không còn ô uế nữa”. Sự việc ấy diễn ra ba lần như thế,rồi vật kia liền rút lên trời. Phi-e-rơ còn đang suy nghĩ xem khải tượng vừa rồi có ý nghĩa làm sao, thì mấy người Cọt-nây sai phái đã hỏi thăm được nhà của Si-môn và vừa tới ngay bên ngoài cửa. Họ kêu người hỏi xem có phải ông Si-môn gọi là Phi-e-rơ trọ ở đây chăng. Phi-e-rơ đang nghĩ về khải tượng kia, thì Thánh Linh bảo ông rằng: “Này! Có ba người đang tìm con. Con cứ đứng dậy, xuống đi với họ. Đừng nghi ngờ, vì Ta đã sai họ đến”.

Bấy giờ, Phi-e-rơ hiẻu rõ ý nghĩa của khải tượng là ông không được phép xem dân tộc nào là ô uế khi Chúa đã làm cho họ tinh sạch. Ông phải nhận họ là anh em trong một Hội Thánh. Vậy nên sáng hôm sau, Phi-e-rơ và vài anh em tín hữu Gia-pha cùng đi đến nhà Cọt-nây tại Sê-sa-rê, Phi-e-rơ đã chiến thắng thành kiến đối với dân ngoại bang, vì đã để cho Đức Chúa Trời chuẩn bị tấm lòng ông.

Chúa đã sắp đặt đâu đó một cách đáo. Trước khi Phi-e-rơ tới, Cọt-nây đã mời họ hàng, thân hữu họp lại chờ đợi trong nhà.Vừa lúc Phi-e-rơ vào nhà, Cọt-nây ra đón, cúi xuống chân ông mà lạy, xem Phi-e-rơ là một sứ giả từ trời. Phi-e-rơ vội vàng đỡ Cọt-nây dậy và nói: “Xin ông đứng lên! tôi cũng chỉ là một người như ông”. Biết bao lần ta không có lời nói và hành động như Phi-e-rơ. Biết bao lần ta quên rằng mình chỉ là người đại diện Chúa chớ chẳng phải là Chúa, và không ngăn cản người khác thần Thánh hóa mình.

Vào nhà xong, Phi-e-rơ liền bày tỏ lý do ông đến là do Đức Chúa Trời sai khiến, và ông hỏi Cọt-nây đã cho tìm ông có việc gì. Điều ta học được là Phi-e-rơ biết lắng nghe trước khi nói. Một lỗi lầm thường thấy nơi chứng đạo viên là không lắng nghe trước khi nói, và vì vậy không hiểu rõ nhu cầu của người hư mất để có sự hướng dẫn đúng. Khi tiếp xúc với họ ta thường cho rằng mọi người đều có cùng một nhu cầu, một hoàn cảnh và ta cư xử với họ cùng một cách thức. Đành rằng mỗi trường hợp của người hư mất đều cần sự cứu chữa giống nhau - do huyết của Chúa Cứu Thế tẩy sạch tội lỗi chúng ta. Tuy nhiên, không phải lúc nào ta áp dụng một phương pháp trình bày Phúc Âm như nhau, Phi-e-rơ đã làm một việc khôn ngoan nhất: lắng nghe trước khi nói.

Sau khi lắng nghe, Phi-e-rơ nhận biết Cọt-nây là người đạo đức và rộng rãi cứu tế dân nghèo, song bấy nhiêu chưa đủ để được cứu rỗi. Cọt-nây cần biết về Chúa Cứu Thế và công lao cứu chuộc của Ngài để có đời sống đổi mới trong Chúa.

Thấy được nhu cầu đó, Phi-e-rơ hành động như một y sĩ đại tài, bắt đầu chữa trị cho bệnh nhân thuộc linh. Phi-e-rơ hăng say giảng giải về Chúa Cứu Thế cho Cọt-nây. Ông còn nói thì Thánh Linh đã giáng trên mọi người nghe, ai nấy được đầy dẫy Thánh Linh, nói ngoại ngữ mà ca tụng Đức Chúa Trời. Sau đó, Phi-e-rơ làm báp têm cho họ, nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. Điều ta học được nơi chứng đạo viên Phi-e-rơ là:

  • Phi-e-rơ để cho Đức Chúa Trời chuẩn bị tấm lòng trước khi đi ra truyền bá Phúc Âm.
  • Phi-e-rơ ngăn cản người ta thờ lạy mình.
  • Phi-e-rơ lắng nghe để hiểu rõ tình trạng thuộc linh của người hư mất trước khi đưa ra phương thuốc cứu chữa.
  • Phi-e-rơ hiểu rằng cuộc sống đạo đức của Cọt-nây chưa đủ để phục hòa với Đức Chúa Trời.
  • Phie rơ trung tín giảng giải sự cứu rỗi qua Chúa Cứu Thế Giê-xu.
  • Phi-e-rơ vâng lời Đức Chúa Trời.
  • Phi-e-rơ áp dụng từ từ từng bước về phương pháp truyền bá Phúc Âm của Chúa Cứu Thế Giê-xu.
  • Phi-e-rơ giảng giải Phúc Âm rất đầy đủ và kết thúc bài làm chứng với lời mời gọi tiếp nhận Chúa.
  • Phi-e-rơ có hành động và lời nói khiêm tốn, biết nhường sự vinh hiển cho Đức Chúa Trời.
  • Phi-e-rơ dành thì giờ cầu nguyện với Chúa mỗi ngày."